27/4/13

[Vietsub] History in Japan vol 4 ( The making)

[IMG]


Từ bỏ sự nổi tiếng vừa chớm nở tại quê nhà, họ chọn cách rẽ sang một con đường mới, bắt đầu lại từ nơi khởi điểm với con số không tròn trĩnh nơi đất khách. Cũng là năm chàng trai, nhưng không phải nhóm nhạc Hàn Quốc Dong Bang Shin Ki nổi tiếng, họ là Tohoshinki. Chắc hẳn khi ấy có rất nhiều người nghĩ 'bọn trẻ này' dường như quá tham lam, nhưng lại chẳng ai biết rằng câu từ chối không cho phép nằm trong từ điển của họ. Đúng vậy đấy, họ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc cứ tiến thẳng về phía trước, họ chỉ biết mình lại phải cố gắng, nỗ lực gấp trăm ngàn lần thêm-một-lần-nữa. Thị trường âm nhạc màu mỡ của Nhật Bản khiến SM gần như trở nên mờ mắt và đẩy cả năm chàng trai vào một cuộc chiến mà ngay cả thứ vũ khí duy nhất là ngôn ngữ họ cũng chẳng có. Dẫu thời gian có rèn dũa cho họ sự mạnh mẽ và trưởng thành bao nhiêu đi chăng nữa, thì thực tế, nỗi cô đơn, sự lạc lõng mà họ phải đối diện khi ấy vẫn là quá lớn.

[IMG]

Năm đôi chân ấy dường như lại phải bước lên quãng đường chông gai thêm-một-lần-nữa để tìm đến đỉnh vinh quang cho chính mình... Và giờ đây, tôi cảm ơn họ vì đã không gục ngã, cảm ơn cả những người đã tạo ra họ như ngày hôm nay.

[IMG]

Câu chuyện về những ngày đầu mà họ đến Nhật đã từng khiến tôi phải cười rất nhiều. Phải đấy, cười đến cả chảy nước mắt... Cũng như cách mà anh chàng trưởng nhóm kia phải tìm bọn quạ nói chuyện ở ban công, rằng “Hàn Quốc ra sao?”, “Mọi chuyện thế nào?”... Hay như cậu nhóc maknae dùng chiếc dép đi trong nhà chạy lòng vòng để rà sóng radio. Nó quen thuộc đến mức bám bụi cũ kỷ trong trí nhớ tôi, quen thuộc đến mức hễ nhắc đến là tôi có thể phun ra hàng tá thứ,... quen thuộc đến mức khi nghĩ lại, tôi vẫn thấy trong từng ấy câu chuyện vẫn còn ẩn chứ rất nhiều nổi chán nản, cô đơn không tả xiết.

Tôi đã luôn tự hỏi làm thế nào mà một cậu nhóc tinh ranh luôn tự hào rằng mình thông minh lại làm trò ngớ ngẩn như thế, và cả chàng trai nhóm trưởng mạnh mẽ, nghiêm túc kia nữa. Họ chẳng khờ khạo, họ cũng không biến bản thân thành một tên hề để làm mọi người chú ý đến mình, chỉ là họ đang học cách mỉm cười với nỗi đau mà họ phải trải qua. Không than vãn, ca thán, họ đối diện, trân trọng và xem nó như một ký ức vui đáng được lưu giữ, như cách người ta vẫn thường nói 'không có sự thành công nào mà không phải trả giá', đó là năm chàng trai mà tôi yêu quý hết mực.

[IMG]

“Chúng tôi không đến Nhật Bản như những ngôi sao của làn sóng Hallyu mà như một nhóm nhạc Nhật Bản thực thụ.”

Dù có bắt đầu lại bằng con số không, họ vẫn dũng cảm chọn cho mình con số không đẹp đẽ nhất!


Họ chấp nhận đứng trên một sân khấu nhỏ đầy những mẩu giấy vụn như một trải nghiệm đáng nhớ và hát bằng trọn vẹn trái tim, dẫu cho sự hụt hẫng chực chờ nuốt chửng sự tự tin bên trong họ. Họ chấp nhận đến những khu thương mại lớn nhỏ để ký tặng album với tất cả sự chân thành, hành xử như một tân binh thực thụ, dẫu cho có mệt mỏi hay chán nản đến mức nào. Để rồi họ chạm dần đến đỉnh cao, từng chút, từng chút một, bởi cái cách mà họ cố gắng không bao giờ ngừng nghỉ.

Và rồi...

[IMG]

Ngày 19 tháng 03 năm 2008, sau ba năm hoạt động như một tân binh tại Nhật Bản, Tohoshinki đứng giữa 150,000 người hâm mộ tại sân vận động Yokohama để chứng tỏ những nỗ lực của họ đã được đền đáp xứng đáng. Đó cũng là sự khởi đầu của chuỗi những thành công đáng mơ ước đối với năm chàng trai đã dũng cảm đối đầu với mọi thách thức.

“Trong giới giải trí, những chuyện thị phi rất nhiều, ở Nhật chuyện đó không có gì mới mẻ cả, do đó khi có người hỏi tôi trong Tohoshinki có những chuyện phức tạp rắc rối đó không, tôi chỉ mỉm cười mà không nói gì, những đứa trẻ này tình cảm quá tốt, tốt đến nỗi làm cho người ta không nỡ phá hoại nó...



...Tôi từng đùa với họ rằng, chỉ cần họ muốn, họ có thể đứng trên sân khấu chỉ với sức hấp dẫn của mỗi một thành viên. Nhưng họ chỉ cười trầm tĩnh mà nói rằng Tohoshinki là Một. Lúc ấy tôi đã nghĩ họ xấu hổ nên trả lời như thế để lãng tránh câu hỏi của tôi. Nhưng mãi về sau đó, khi nhìn thấy họ khóc vì nhau, cười cho nhau, tôi đã hiểu, hiểu được ý nghĩa của từ Một nhóm.”

[IMG]

Phải, dẫu cho giờ đây, sau bao nhiêu biến cố, năm thành viên của Tohoshinki phải đứng trên hai sân khấu khác nhau, với hai cái tên khác biệt, nhưng giây phút họ nhìn nhau, cười cùng nhau, ôm trọn bao nhiêu giọt nước mắt hay bờ vai phải run lên bần bật không thể kiềm chế vẫn mãi in sâu trong lòng tôi. Dẫu cho chẳng thể ở bên nhau mãi mãi, họ vẫn bước tiếp con đường mà mình lựa chọn, nỗ lựa để tiếp tục tỏa sáng cùng nhau. Và vì ai cũng hiểu rõ, chòm sao Cassiopeia chỉ sáng khi đủ năm mảnh ghép.

[IMG] 

Xem
 
Down
 
cre : as tagged

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...